Được nghỉ nhưng cả Thịnh Hạ và Trương Chú đều không về Nam Lý mà phải tham gia trại hè cao học, gần như đã chắc suất học thạc sĩ tại trường.
Trại hè của đại học Hà Thanh bắt đầu sớm hơn trại hè của Hải Yến hai ngày, tổ chức ở một resort vùng ngoại ô. Trời mưa rả rích mấy ngày liền, Trương Chú không yên tâm để cô tự bắt xe nên đã chở cô đi.
Trên đường mưa to như trút, mới tới nơi đã nhận thông báo đập chứa nước ở thượng nguồn xả tràn làm ngập một đoạn đường.
Trương Chú không thể về thành phố, chỉ còn cách tìm một nhà nghỉ ở lân cận chờ con đường được khơi thông.
Thịnh Hạ chưa có chương trình, tạm thời ở nhà nghỉ cùng cậu.
Ngoài trời giông gió giật liên hồi, trong nhà Trương Chú ôm cô cùng nhau xem phim.
Bỗng Thịnh Hạ hỏi: “Nếu cậu không về kịp để tham gia trại hè thì làm sao?”
“Chắc không đâu.” Trương Chú không mấy để ý.
Thịnh Hạ nhìn cậu chăm chú: “Nhưng lỡ thì sao?”
Trương Chú ngẩng lên, bắt chước giọng điệu của cô đọc một câu thơ: “Cứ mặc lá rừng lát xát rơi, Hãy thư thả bước, vịnh ngâm chơi.”
Đã lúc này rồi còn thong dong nhã hứng như thế.
“Đường tắc rồi, thư thả bước sao được nữa.”
“Ngày mai là thông ngay thôi, còn có người sốt ruột hơn chúng ta nữa kìa.”
“Ừm…”
Tất nhiên Thịnh Hạ biết đường sẽ không tắc mãi, nhưng con đường mà cô nói không phải con đường ấy.
Nếu vì cô mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-mang-ten-em/3196285/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.