Chiều hôm sau, sau tiết ngữ văn, Thịnh Hạ đến gặp Phó Tiệp kể rõ tình hình.
Phó Tiệp giật mình: “Nghĩa là em muốn xin nghỉ hai tuần?”
Thịnh Hạ gật đầu chắc nịch.
Cô đã bỏ cả đêm để suy nghĩ, bằng lòng đánh đổi thời gian này.
Phó Tiệp này: “Nhưng khi em quay lại đã là kì thi thử, em sẽ không có thời gian để ôn tập! Kì thi thử đầu tiên là vô cùng quan trọng!”
Thịnh Hạ biết, vẫn có câu nói lần đầu thi thử, sức định càn khôn.
“Hơn nữa tới khi đó đã là tháng ba rồi, liệu còn kịp không?”
Thịnh Hạ cúi đầu: “Em muốn thử hết một lần.”
“Em nói là ban ngày tiếp tục viết bài, buổi tối học ở trung tâm du học?”
“Vâng.”
Phó Tiệp cảm thấy chuyện lần này lớn thật rồi, bản thân không thể quyết định nên đề nghị: “Em đi hỏi thầy Vương xem. Thầy ấy đã chủ nhiệm hai ba khóa, có kinh nghiệm hơn cô. Trường hợp của em, cô không dám tự ý cổ vũ em mạo hiểm.”
Thịnh Hạ có thể hiểu suy nghĩ của cô giáo, cũng rất biết ơn cô, “Em tính thời gian, thấy thế là đủ rồi. Lúc sáng em có trao đổi với một biên tập của nhà xuất bản hạng C về kế hoạch của mình, cô ấy cũng cho là có thể.”
“Vậy để cô hỏi thử biên tập mình quen xem.” Phó Tiệp thở dài, “Việc xin nghỉ, em đi hỏi ý thầy Vương.”
“Vâng.”
Vương Duy suy nghĩ rất lâu, cũng thở dài: “Em làm vậy, có đủ sức không? Không phải thầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-mang-ten-em/3196244/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.