"Không ngờ con nấu ăn lại khéo vậy. Bác cứ nghĩ, những cô gái trẻ như con, sẽ chẳng bao giờ biết đến việc bếp núc như thế này đâu." 
Mẹ Bình nhìn những món Lam vừa bày trên bàn mà hết lời khen ngợi. 
"Tại con sống một mình ở ngoài một thời gian dài, nên cũng phải tự nấu nướng. Nhưng mà ở nhà con cũng lười lắm, suốt ngày để mẹ con nấu cho ăn thôi." 
"Chắc mẹ con cũng nấu ăn ngon lắm nhỉ?" 
"Vâng, mẹ con mà nấu thì không thể chê được. Những món này đều là do mẹ con dạy làm đấy ạ." 
"Ừ, vậy hôm nào hai gia đình phải tổ chức một buổi họp mặt mới được. Hai bác cũng muốn gặp mặt, nói chuyện với bố mẹ con, rồi bàn chuyện của hai đứa luôn thể." 
Lam hoảng hốt, khi biết mẹ Bình đang hiểu lầm mối quan hệ giữa hai người. Cô vội thanh minh. 
"Thưa bác, con với Bình không phải là.." 
"Đã được ăn chưa mẹ? Con đói quá rồi." 
Bình ở ngoài chạy vào, khiến Lam không thể nói hết câu. 
"Cái thằng, lớn rồi mà như trẻ con. Con ở lại, giúp Lam dọn dẹp trong bếp trước đi. Lát nữa mới được ăn, nhà chúng ta vẫn còn thiếu một người." 
Mẹ Bình bỏ ra ngoài, tạo cơ hội cho đôi trẻ được ở bên nhau. 
"Còn thiếu một người? Là ai vậy? Không phải?" 
Lam ngờ vực. Mẹ Bình sáng nay có gọi điện cho cô, mời cô tối nay sang dùng cơm, ông bà có chuyện muốn nói, liên quan tới Nhật Minh. Cô nghĩ cũng không ra, ông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-khong-the-thieu-gio/3311185/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.