Part II - Parhelion.
Tiếng chuông yếu ớt truyền tới từ sâu trong nhà.
"Ăn trưa thôi." Prudence giải thích với người phóng viên: "Nghe rất giống với tiếng chuông của những ký túc xá ở trường học, không phải sao? Đến đây trước đi, tôi đã không nghe thấy âm thanh ấy rất nhiều năm rồi. Tôi nhất định phải mời cậu cùng ăn trưa đấy, cậu Rivers, nhà hàng ở gần đây nhất cũng cách khoảng hai mươi cây số, đi lại không tiện lắm. Mặc dù nhà bếp ở đây thỉnh thoảng sẽ làm món lasagna vô cùng dở tệ nhưng món bánh rán nấm rơm vẫn rất ngon."
"Những bức thư này thì sao ạ?"
"Cứ để ở đó đi."
Người phóng viên mang theo bút thu âm. Hai người đi qua những dãy hành lang ziczac được sơn màu xám để đến nhà ăn. Prudence đi phía trước, Rivers đi cách ông hai bước ở phía sau để giữ lịch sự. Nhà ăn của viện dưỡng lão là một không gian rộng rãi được bao phủ bằng những tấm kính thủy tinh, những khi trời nắng, căn phòng trông vô cùng dễ chịu nhưng ngay lúc này đây khi trời đang đổ mưa, căn phòng lại tỏ ra vô cùng yếu ớt, giống như nó sẽ đổ sụp bất cứ lúc nào. Bọn họ tìm một chiếc bàn trống ở gần lò sưởi, chờ bữa ăn được dọn lên. harry potter fanfic
Prudence ăn rất ít, nhìn cứ như đối với ông, ăn chỉ còn là một hành động, một cử chỉ mang tính tượng trưng. Bụng người phóng viên đói cồn cào - sáng nay anh lên đường quá sớm, hơn nữa còn phải lặn lội trong mưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-he-bat-tan-cua-ngai-loiseau/2546934/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.