Buổi sáng thường mệt mỏi đối với những đứa học sinh phải dậy sớm đi học, Hoài An cũng không ngoại lệ. Trời hôm nay hơi nhiều mây, đã hơn sáu giờ sáng mà vẫn chưa thấy mặt trời ló dạng, thiếu ánh nắng vàng nên con đường đến trường hôm nay ảm đạm hơn so với thường ngày.
Hôm nay cậu đến trường sớm, thầm nghĩ bản thân là người đầu tiên bước vào lớp nên trong lòng rất phấn khởi, bước chân cũng nhanh hơn so với thường ngày. Nhưng vừa đến cửa cậu lại thấy một bóng dáng nhỏ nhắn lấp ló bên trong..
Thanh Mai chán chường đứng dựa bảng, mái tóc tém của cô nàng hơi rối, những cọng tóc con xù lên như đang tố cáo chủ nhân hôm nay quên chải chuốt cho chúng. Cô bé vừa thấy bóng dáng cậu xuất hiện ở hành lang bèn hớt hải chạy tới, đám tóc con cũng thi nhau tung bay trong gió. Bước đến trước mặt cậu, Thanh Mai trề môi, nhíu mày ra vẻ van nài: "An ơi cứu mình đi. Hôm nay hạn cuối rồi, mình chưa vẽ xong tranh để nộp cho cuộc thi!"
Cậu không hiểu chuyện gì đang xảy ra, ngơ ngơ ngác ngác mà nhìn cô bạn mình. Thề với trời đất sáng sớm đầu óc trì trệ, thời tiết se lạnh buổi sáng càng khiến cho suy nghĩ của cậu như dừng lại, đứng mãi cũng không nhớ ra là tranh gì. Khi giọng nói của cô bạn được nâng lên cao, chuyển từ nài nỉ sang thúc giục thì cậu mới chợt nhớ ra hôm nay là hạn chót nộp bài thi vẽ mà giáo viên năng khiếu đã phổ biến từ mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-xua/2531607/chuong-21.html