Khi cậu về thì trời đã nhá nhem tối, nhiều ngôi nhà trong xóm đã sáng đèn. Tiếng nói chuyện và cười đùa liên tục vọng ra, chốc chốc không biết trẻ con nhà nào lười ăn bị người lớn quở mà khóc ré lên, lại thêm tiếng xe cộ ngoài đường vào giờ tan tầm tạo nên âm thanh ồn ào hỗn loạn khiến người ta có cảm giác đau đầu và mệt mỏi.
Hoài An khép cửa nhà, mọi âm thanh bên ngoài dường như cách một cánh cửa bỗng trở nên xa vời, bên tai chỉ đọng lại tiếng xào nấu và mùi thơm của thức ăn khiến cái bụng nhỏ của cậu gào thét biểu tình.
Anh cậu đang đứng dưới bếp nấu ăn, nghe tiếng cửa mở biết rằng cậu đã về, liếc mắt thấy bịch muối sắp hết, sai vặt cậu: "An! Qua nhà bà Dân mua cho anh bịch muối, nói mua thiếu nhé, lát mẹ về trả tiền."
Hoài An đang vô cùng mệt mỏi, cậu bây giờ không muốn động tay làm gì cả. Nhưng anh mình đang cần gấp mà cậu không đi thể nào cũng bị mắng, đành phải xốc lại tinh thần mệt mỏi, chán chường, ra ngoài.
Bà Dân bán tạp hóa ngay đầu xóm, chỉ cách nhà cậu hơn hai trăm mét. Đến tiệm của bà thì cậu phải đi ngang qua nhà Khôi Vĩ, Hoài An biết chắc chắn bây giờ cậu ta đang học võ trên trường, lúc đi qua cậu cũng không có ý định nhìn vào kiếm nó làm gì. Thường những điều không ngờ thường bất ngờ gặp, cậu giật mình nghe thấy tiếng chén bát vỡ nát, tiếng cãi nhau vô cùng lớn của hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-xua/2531605/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.