Theo bạn, thế nào là trưởng thành?
Là lớn lên theo thời gian, theo năm tháng? Là khi ta biết điều tiết cảm xúc? Là khi ta trưởng thành từ trong suy nghĩ? Là khi ta thành thực với lòng mình?
Tôi cũng không chắc chắn lắm, nhưng có lẽ tất cả đều đúng với bản thân tôi.
Thời gian thấm thoát thoi đưa, tôi từ một cô gái ở tuổi 18 đẹp đẽ nhất, giờ đã trở thành một cô nàng chín chắn hơn. Thứ thay đổi không phải là gương mặt hay vẻ bề ngoài, mà chính là nhận thức và suy nghĩ của bản thân.
Cũng đã trôi qua 5 năm rồi, tôi thì vẫn theo đuổi giấc mơ vẽ vời của mình và trở thành một họa sĩ tự do.
Ánh đèn thành thị sáng lên, xuyên qua những chiếc xe hối hả tới lui.
Tôi trưởng thành rồi.....
Nhưng nếu biết trưởng thành phải đối mặt với cô đơn, thì tôi thà làm một cô bé hồn nhiên như ngày trước vẫn hơn.
Tôi đã kể rằng mình đã lớn lên cùng với ngoại tôi, rất đỗi thân thương bình dị và nhọc nhằn như thế, bên nồi canh gà hầm đậm đà được nêm bằng hơi ấm của ngoại, là cả một cuộc đời quãng đại để bao dung.
Một căn nhà nhỏ nằm quạnh hiu phía sau con hẻm dẫn vô xóm chợ chiều chiều.
Có những chú mèo tam thể nằm vất vưởng trên mấy rặng mướp hoa vàng, thoải mái hưởng thụ làn gió thu nhè nhẹ, chậm rì rì mà lướt ngang qua.
Có những đứa trẻ con tinh nghịch chơi đuổi bắt với nhau, mặt mày đã lấm lem bùn đất.
Có cụ giáo già ngồi kể chuyện làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay/246763/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.