- Thầy nói gì vậy? Thầy Quốc Hy nói thầy có việc gặp em mà? – Tiêu Hà chớp chớp mắt.
Đúng lúc ấy, Quốc Hy vừa bước vào, nghe thấy nên lên tiếng.
- Thầy ấy nhờ tôi ghé lớp em bảo người lên lấy bài kiểm tra. Thấy em đang đứng ngoài, tiện thể gọi em luôn.
Bảo Đăng xua tay, cười xòa.
- Mà lớp trưởng lấy hay em lấy thì cũng khác gì nhau đâu.
- Nhưng em đang bận đại sự mà... – Cô phụng phịu, ánh mắt ấm ức.
- Đại sự của em là mấy chàng sinh viên Y ngoài kia chứ gì? – Bảo Đăng trêu chọc, tiện tay kéo ngăn bàn, rút thêm một xấp tài liệu. – Đây, tài liệu ôn thi học sinh giỏi. Cầm lấy, tranh thủ nghiên cứu. Tuần sau thầy bắt đầu ôn đấy.
- Thầy thật là chẳng biết thương hoa tiếc ngọc gì cả. – Tiêu Hà than vãn, mặt nhăn như ăn phải ớt.
- Em mà hoa ngọc gì, em là cô gái lực điền mới đúng. – Bảo Đăng cười híp mắt, ôm cả chồng giấy chất lên người cô.
Quốc Hy khẽ quay mặt để giấu đi nụ cười. Cảnh tượng này giống anh trai và em gái chí chóe nhau hơn là thầy trò.
Anh chỉnh lại vẻ mặt điềm tĩnh, rồi đề nghị.
- Đưa tôi, tôi mang lên giúp em.
- Dạ thôi ạ! – Tiêu Hà lập tức xua tay từ chối.
Chuyện anh từng bế cô ở siêu thị vẫn còn hằn nguyên trong tâm trí. Cứ nghĩ đến cảnh mình khóc lóc, giãy đành đạch như cá mắc cạn trong vòng tay anh, cô chỉ muốn bốc hơi cho xong.
- Lúc nãy còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880491/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.