Đêm tàn, một ngày mới lại bắt đầu. Trong ánh sáng dịu dàng buổi sớm, Tiêu Hà và Trúc Quỳnh nắm tay nhau tung tăng bước qua cổng trường. Khi đến giữa sân, Tiêu Hà bỗng khựng lại. Từ phía xa, cô thấy chiếc xe quen thuộc của Quốc Hy đang chậm rãi rẽ vào bãi đỗ.
Cô quay sang nói với Trúc Quỳnh.
- Cậu lên lớp trước đi, mình ghé phòng đoàn một lát.
Trúc Quỳnh vui vẻ gật đầu, không chút nghi ngờ, rồi bước thẳng về phía cầu thang.
Cùng lúc đó, Quốc Hy vừa xuống xe, đang loay hoay lấy chồng bài thi ở ghế sau thì nghe một giọng nói nhỏ nhẹ vang lên sau lưng.
- Thầy ơi...
Anh quay lại, bắt gặp ánh mắt của Tiêu Hà.
- Ừ? Có chuyện gì sao? - Thầy không khỏe ạ? – Cô nghiêng đầu hỏi, vẻ mặt lo lắng khi nhận ra sắc mặt vị thầy giáo có phần nhợt nhạt.
- Không sao đâu. – Quốc Hy mỉm cười trấn an.
Buổi tiệc tối qua kéo dài đến khuya. Dù anh đã cố né hết sức nhưng vẫn bị mấy người bạn của ba mời rượu đến xỉn xoảng. Sau đó còn phải vội quay về ngay trong đêm để kịp buổi chào cờ sáng nay, khiến anh có hơi mỏi mệt.
- Mà em có chuyện gì?
- À, thầy đợi em chút... – Tiêu Hà khẽ cười rồi tháo chiếc balô trên vai, lôi ra một túi giấy xanh nhạt, được buộc nơ cùng màu.
Tiêu Hà kính cẩn đưa chiếc túi lên trước mặt Quốc Hy bằng hai tay, nói.
- Trong này có ít bánh ngọt. Dù không hoàn toàn do em làm, nhưng cũng có một nửa công sức. Thầy nhận nha thầy?
Quốc Hy hơi ngạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880476/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.