Buổi sáng cuối tuần, thời tiết dịu mát. Trong căn nhà nhỏ, Quốc Hy đang lúi húi làm cho mình một ly nước cam thì nghe ngoài cổng có tiếng gọi.
Vừa bước ra bậc thềm phòng khách, anh đã thấy bóng cô Thúy thấp thoáng sau chấn song. Một linh cảm chẳng lành trỗi dậy trong lòng. Nhưng vì phép lịch sự, anh vẫn bước ra mở cổng.
- Chào thầy! Tôi đoán thầy sống một mình chắc ăn uống qua loa lắm, nên mang đồ sang nấu cho thầy đây. – Cô Thúy cười tươi như hoa.
Quốc Hy liếc xuống, thấy cô xách đầy những túi lớn túi nhỏ, còn thêm combo chổi quét, bao tay cao su, mà thiếu điều muốn xỉu ngang.
- Ơ… không cần phiền cô đâu, tôi…
- Thầy không cần khách sáo! Đồng nghiệp giúp đỡ nhau là chuyện bình thường! – Cô Thúy vừa nói vừa lách người qua, đường hoàng bước vào trước sự bất lực của gia chủ.
Quốc Hy thở dài não nề, rảo bước theo sau. Lúc anh vào đến nơi, đã thấy cô Thúy trưng dụng gần hết không gian, bày đủ thứ nguyên liệu như sắp mở tiệc.
- Cô Thúy, thực sự không cần đâu. Tôi tự nấu được mà...
- Thầy cứ yên tâm giao cho tôi! Hôm nay tôi đãi thầy một bữa ngon lành!
Cô vừa nói vừa đẩy Quốc Hy ra khỏi bếp.
[Em chào các độc giả yêu quý. Mọi người nếu theo đọc truyện em thì xin hãy chỉ đọc ở web Monkeyd (truyentop.net) nhé ạ, đừng đọc ở các trang web ăn cắp truyện em để em có động lực ra chương nhanh ạ.]
Trong lúc bất cẩn, tay cô quơ trúng ly nước cam trên bếp, làm nước b.ắ.n tung tóe lên áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880445/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.