Tại nhà Nhật Khánh, Thanh Ngọc đang chăm chú tra cứu bài tập trên điện thoại cậu vì máy cô hết pin. Ánh mắt Thanh Ngọc khựng lại khi thấy tin nhắn của Tiêu Hà hiện lên màn hình. Cô ngập ngừng giây lát, rồi nhanh tay mở đoạn hội thoại.
Bàn tay cô siết chặt lấy cây bút tưởng chừng như muốn bẻ gãy khi nhìn thấy những tấm ảnh Nhật Khánh chụp chung với Tiêu Hà, đặc biệt là bức ảnh hai người đứng cạnh nhau dưới ánh đèn lồng, mắt đối mắt.
Một cảm giác bức bối, khó chịu đến nghẹt thở dấy lên trong lòng khiến cô phải kiếm chế lắm mới không đập vỡ chiếc điên thoại.
Ngay lúc đó, tiếng động ngoài sân vang lên. Nhật Khánh trở về, tay cầm hai ly trà sữa, bước tới đặt trước mặt cô.
- Của cậu đây.
Thanh Ngọc nhoẻn miệng cười, gương mặt lập tức trở nên dịu dàng, đưa điện thoại trả lại.
- Cảm ơn cậu nha. À, Tiêu Hà mới nhắn tin cho cậu đấy.
- Vậy sao? – Nhật Khánh đón lấy chiếc điện thoại từ Thanh Ngọc, giọng thản nhiên.
Thanh Ngọc cố làm ra vẻ bình thản, nhẹ nhàng nói thêm.
- Mình thấy mấy tấm hình hai cậu chụp chung đẹp lắm, không ngờ Tiêu Hà cũng đến trại trẻ hôm đó. – Cô ngước mắt dò xét phản ứng của Nhật Khánh.
Nhật Khánh mỉm cười, ngồi xuống cạnh cô, rồi kể lại mọi chuyện cho Thanh Ngọc nghe, giọng điềm đạm như không có gì đặc biệt.
- Tiếc quá, hôm đó chắc vui lắm, nếu mình không phải về nhà ngoại thì… - Thanh Ngọc tỏ vẻ tiếc nuối.
Nhật Khánh siết nhẹ bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880419/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.