Phương Ny cười phá lên, vỗ vai Tiêu Hà.
- Nè, hôm đó nhớ phải dịu dàng, đằm thắm vô nghe chưa. Chứ chị Hằng mà múa võ thì dọa các em c.h.ế.t khiếp đấy!
Tiêu Hà đỏ mặt, cười gượng.
- Hai cậu có thôi đi chưa? Chỉ là một buổi diễn nhỏ ở trại trẻ thôi, với lại vì không có ai đóng chị Hằng nên cậu ấy mới đành nhờ mình.
Trúc Quỳnh nhanh miệng chen vào.
- Còn Thanh Ngọc thì sao? Bộ nàng ta tàng hình rồi chắc? Đụng chuyện liền chạy đi nhờ cậu, còn bồ thì để chưng à? Tiêu Hà lắc đầu.
- Nhật Khánh nói hôm đó Thanh Ngọc phải về nhà ngoại, không tham gia được.
Trúc Quỳnh búng tay cái tách, cười xấu xa.
- Biết đâu sau lần này, Nhật Khánh cảm động rồi thích cậu luôn thì sao? Cậu thành chị Hằng, cậu ấy làm chú Cuội thì khỏi phải bàn.
Tiêu Hà khẽ cười, nhưng nụ cười nhanh chóng phai nhạt. Ánh mắt nhìn xa xăm qua ô cửa kính.
- Dù thời gian mình quen biết Nhật Khánh sớm hơn Thanh Ngọc, nhưng có thế nào, người ta cũng chỉ xem mình là bạn mà thôi.
Không khí bỗng chùng xuống. Trúc Quỳnh và Phương Ny liếc nhìn nhau, nhất thời không biết nói gì thêm.
Tiêu Hà siết nhẹ ly nước trong tay, quay sang nở nụ cười như chưa có gì xảy ra. Trong lòng cô hiểu rõ, Nhật Khánh và cô cũng giống như ánh trăng sáng đêm rằm, đẹp nhưng xa tầm với.
Ngày Trung Thu, bầu trời trong vắt không một gợn mây, ánh trăng tròn vành vạch tỏa sáng khắp lối xóm. Khuôn viên trại trẻ rực rỡ với những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880414/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.