Tiêu Hà bước lên xe, thấy Trúc Quỳnh ở băng ghế vẫy tay với .
- Cậu mang đàn theo để tập với Nhật Khánh ? – Trúc Quỳnh hỏi ngay khi Tiêu Hà xuống.
- Ừm, giờ chơi bọn sẽ tập ở hội trường. – Tiêu Hà vui vẻ đáp.
- Vậy lúc đó bọn sẽ xuống cổ vũ nha. – Trúc Quỳnh hào hứng.
- Thôi, các xuống chỉ khiến run hơn thôi. – Tiêu Hà khổ.
- Có gì mà run, tập quen đám đông từ giờ . – Trúc Quỳnh cong môi.
Tiêu Hà gì thêm, chỉ khẽ hướng ánh mắt xa xăm khung cảnh bên ngoài cửa xe.
Giờ chơi, Tiêu Hà mau mắn mang cây đàn xuống phòng hội trường. Khi cô bước , Nhật Khánh sẵn ở đó, chỉnh cây micro mặt. Ánh mắt hai chạm trong giây lát.
Tiêu Hà vội , cố giấu cảm xúc trong lòng.
- Cậu đến ? – Nhật Khánh lên tiếng .
- Ừm. – Tiêu Hà khẽ gật đầu.
Nhật Khánh mỉm , ánh mắt mang theo chút ấm áp.
- Đừng căng thẳng quá, cứ xem như đang tập luyện như khi ở nhà thôi.
Tiêu Hà hít sâu một đặt cây đàn lên vai, bắt đầu kéo những nốt đầu tiên. Ban đầu, thứ diễn khá suôn sẻ, giai điệu hòa quyện cùng giọng hát của Nhật Khánh tạo nên một bản nhạc êm dịu.
khi đến đoạn điệp khúc, vì căng thẳng mà tay cô bỗng chệch nhịp, khiến tiếng đàn trở nên lạc lõng giữa bài hát.
Cô khựng , ngượng ngùng Nhật Khánh.
- Xin .
Nhật Khánh chỉ nhẹ, giọng dịu dàng.
- Không , đầu mà. Cứ bình tĩnh, tin sẽ hơn trong .
[Truyện được đăng tải duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880394/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.