Trong lớp, nhóm bạn của Tiêu Hà cũng đang túm tụm bàn tán về lễ khai giảng sắp tới.
- Vậy là sắp chung sân khấu với trong lòng nha! Tốt quá ? – Trúc Quỳnh tựa vai cô, giọng giấu sự phấn khích.
- Đừng bậy, Thanh Ngọc thấy đấy. – Tiêu Hà cau mày.
- Phải đó, Tiêu Hà ngươi túm tóc ? Chuyện còn . – Phương Ny nhẹ giọng nhắc nhở.
Hữu Thiên im lặng từ nãy giờ, lúc mới lên tiếng, giọng mang theo chút khó chịu.
- Mình nghĩ nếu từ chối, bọn họ cũng ép . Rốt cuộc nhận lời là vì thầy Đăng, vì chị Mai là… vì điều khác.
Tiêu Hà ngẩn , nhất thời đáp thế nào. Cô thể phần nhiều là vì Nhật Khánh .
- mà nhận lời , nên giờ chỉ còn cách cố gắng hết sức thôi! – Đức Thành vỗ vai cô khích lệ.
Mọi tiếp tục bàn về buổi biểu diễn, Trúc Quỳnh còn hào hứng đề xuất ý tưởng về trang phục, trong khi Hữu Thiên chỉ im, ánh mắt trầm xuống như đang suy nghĩ điều gì.
Tối hôm đó, Tiêu Hà mang cây đàn xuống chiếc xích đu sân tập luyện. Cô vô thức nhớ câu của Hữu Thiên khi sáng.
Rốt cuộc bản cô đang mong đợi điều gì khi nhận lời biểu diễn cùng Nhật Khánh? Liệu cô đang hy vọng một cơ hội nào đó giữa và ? Nếu , cô cũng chẳng khác gì những lời mà Tú Nghi vẫn thường chế giễu ?
dù cố gắng lý trí đến , trái tim vẫn chẳng thể lời.
- Con gái ba đang tâm sự gì mà thẫn thờ ? – Giọng trầm ấm của Hoài Đức vang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880393/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.