Minh Quân dậy, khoanh tay tự hào.
- Lớp thằng bạn nhà làm giày dép. Anh đặc biệt đặt hàng thiết kế riêng cho em đấy.
Tiêu Hà hí hửng ngắm nghía đôi giày, mắt chăm chú họa tiết in một bên. chỉ vài giây , cô liền nhíu mày.
- Khoan... là hình cây nấm?
- Vì em là nấm lùn mà! – Minh Quân khoái chí lớn.
- Anh gì?
Tiêu Hà trừng mắt . dừng ở đó, cô còn phát hiện thêm một chi tiết khác.
- Hình như cái đế giày cao thì ?
Minh Quân vỗ vai cô, giọng đầy trịnh trọng.
- Bởi vì nó là giày độn. Anh em gái trở thành hoa khôi của trường, nên đặc biệt chọn đôi giày để phòng trường hợp em gọi là “hoa khôi nấm lùn” đấy.
Khóe môi Tiêu Hà giật giật. Nụ dần trở nên nguy hiểm.
- Minh Quân! Hôm nay em g.i.ế.c !
Hai em rượt đuổi xuống cầu thang. Lúc chạy nhà bếp, Minh Quân liền nấp lưng , còn lè lưỡi trêu Tiêu Hà.
- Hai cái đứa , lớn mà cứ như con nít . – Tú Loan mỉm bất lực, hai đứa con của .
- Là gây sự đấy chứ! Sinh viên năm hai mà chẳng trưởng thành tí nào. – Tiêu Hà bĩu môi, giận dỗi.
- Được , con mau đồ xuống ăn cơm. Chị hai mua tôm lớn cho con . – Tú Loan dịu dàng.
- Chị hai hôm nay cũng về ạ. – Đôi mắt Tiêu Hà sáng rỡ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại truyentop.net -
- Không, chị công tác cùng sếp . Là trai em cực khổ vượt đường xá xa xôi mang về cho em đấy. Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-nam-ay-chung-ta-gap-go/4880367/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.