Hiện giờ cô đang phải đối mặt với khuôn mặt chữ điền và khá vuông vức của thầy giáo họ Trường. Thầy nhìn chằm chằm như có thể xuyên thẳng qua tâm hồn của cô, cuối cùng thầy cất tiếng nói:
" Cố Kỳ Hạ." Thầy Trường nhấn mạnh từng chữ một cách chậm rãi.
" V-vâng."
Ngón tay của Cố Kỳ Hạ đang co quắp lại vào nhau.
" Cái tên quen thuộc nhỉ."
" Thưa thầy, Kỳ trong kỳ tích, Hạ trong mùa Hạ ạ."
" Ừm tên rất hay mặc dù tôi cũng không hỏi, chưa học được mấy ngày tôi đã nhớ rõ rồi nhân tiện nhờ cô giờ ra về ở lại trực nhật cho lớp." Thầy miệng cười nhưng lòng thì không.
Cố Kỳ Hạ thở dài trong lòng một cái, cũng may hôm nay cô không phải đi làm thêm.
Cô chưa kịp đáp lại thầy thì đã có một giọng nói vang lên cắt ngang mạch suy nghĩ của cô.
" Thầy ơi, cho em phụ bạn học Cố được không? "
Nối tiếp giọng nói đó là một tràng cười đùa của cả lớp, căn phòng trở nên nhốn nháo ồn ào như ong vỡ tổ. Mọi người ai nấy cũng hùa theo Sở Tiêu, người thì huýt sáo, người thì vỗ tay ủng hộ và còn có cả người khác xung phong muốn đi theo. Còn Sở Tiêu thì giang hai tay ra sau, lưng thì dựa ghế, dáng vẻ ngạo nghễ của cậu ta rất ngứa mắt.
Với lượng âm thanh ông ổng ồn ào của bọn học sinh khiến thầy Trường bực dọc. Thầy lấy thước gõ một cái thật mạnh lên bàn và gắt lên:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-khong-co-nang/2884224/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.