Nhậm Từ Dĩnh trước hết bảo Hà Trường Hy chuẩn bị một cuốn sổ ghi lỗi sai, chép lại tất cả những câu làm sai trong bài kiểm tra.
Hà Trường Hy nhìn vào bài thi chi chít dấu gạch đỏ, khổ sở nói:
“Vậy thì tớ phải chép đến bao giờ mới xong đây…”
Nhậm Từ Dĩnh suy nghĩ một lát. Nền tảng của Hà Trường Hy quá yếu, giờ dùng sổ ghi lỗi sai quả thực không hiệu quả.
Trong tất cả các môn, tiếng Anh là môn yếu nhất của Hà Trường Hy, một phần lớn là vì cô ghét thầy Thịnh, nên chẳng buồn nghe giảng.
Vì vậy, Nhậm Từ Dĩnh yêu cầu cô mỗi ngày học 10 từ vựng, nhưng chẳng bao lâu đã phát hiện ra: vì không biết phiên âm, Hà Trường Hy chỉ có thể học vẹt mà chẳng hiểu gì.
Thế là Nhậm Từ Dĩnh quyết định bắt đầu dạy cô từ phần phiên âm.
Nhìn thấy bạn mình sẵn sàng hy sinh cả thời gian học riêng để dạy mình, Hà Trường Hy trong lòng thấy vô cùng áy náy:
“Hay là… thôi đi, đừng tốn công vì tớ nữa.”
Nhậm Từ Dĩnh lập tức lấy tay bịt miệng cô lại, nghiêm giọng:
“Ngưng! Tớ biết cậu sắp nói gì rồi — không được bỏ cuộc. Đã nói cùng nhau học, thì phải cùng nhau học đến cùng.”
“Nhưng mà… cái này đâu phải học cùng nhau, là cậu đang lãng phí thời gian để dạy tớ…”
Hà Trường Hy càng nói càng thấy tội lỗi, thậm chí hối hận vì trước kia không chịu học, đến giờ muốn cố gắng cũng phải bắt đầu lại từ con số không.
Nhậm Từ Dĩnh nhìn người bạn đang dần chán nản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-ha-bat-tan/4797962/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.