Chương này đem hai cặp chính của truyện đi hầm xương cho ngọt nước:))))
[...]
Mặt trời lên cao khỏi mái nhà, từng tia nắng của buổi sớm mai khẽ len lỏi qua những tán cây, soi rọi mang chút hơi ấm phủ lấy không gian hiện tại.
Bên trên giường, Khiết Tâm chậm rãi mở mắt, đầu lông mày nhíu nhẹ vì thình lình tỉnh giấc.
Hết nhìn trần nhà, rồi lại đảo mắt nhìn quanh. Tay mò mẫm dưới chiếc gối nằm cầm lấy mắt kính đeo lên.
Bên cạnh cô không có ai, nhìn sang chiếc tủ nhỏ bên cạnh có một chiếc caravat màu xanh đen, cô đưa tay cầm lấy nó ngang tầm mắt, rãnh môi chợt cười.
Nghĩ đến đêm qua, quả nhiên Khả Phong làm đúng như lời mình tuyên bố. Rằng sẽ cho cô liệt giường mới chịu.
Tối hôm qua đến cả việc muốn bước xuống giường để đi vệ sinh, cô cũng bất đắc dĩ phải nhờ sự trợ giúp của anh. Thật là đôi khi, cô cũng muốn một phát đá cho nam nhân kia vài cái. Nhìn cô không đi được vì mình, anh cứ luôn miệng trêu chọc thoã thích.
Bây giờ, Khiết Tâm mới bắt đầu di chuyển, hai tay chống xuống nệm đẩy lấy thân người nhích nhẹ ra mép giường.
Đôi chân hoàn toàn không đủ sức để cử động. Cô thở dài mệt mỏi lẫn ngán ngẫm. Bỗng dưng từ phía cửa truyền đến một thanh âm quen thuộc vô cùng, pha chút tự mãn kiêu căng.
- Tới sáng mà vẫn chưa thể xuống giường, xem ra anh cũng hơi đánh giá thấp bản thân mình rồi thì phải.
Khả Phong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-tieu-dao-the/3271909/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.