Editor: PNam Tiểu Thư
“Tối hôm qua anh không về nhà không có việc gì chứ?” Đinh Thuần cẩn thận quan sát Tương Đông Sinh, phát hiện ánh mắt anh chỉ nhàn nhạt yên tĩnh, cảm xúc ổn định, một chút cũng không thể nhìn ra người này là đêm qua lén lún ngồi khóc ở ngoài ban công, cũng không phải vừa mới phá thân ngày hôm qua.
Thật là bình tĩnh, vô cùng bình tĩnh, đúng là không hổ danh học bá!
Càng kinh khủng hơn là, đối với việc mình bị cường gian, Tương Đông Sinh tỏ ra như chẳng có chuyện gì cả, nét mặt anh đối diện với cô cũng vô cùng lạnh nhạt.
Trong lòng Đinh Thuần không khỏi có chút bị anh đánh bại, chuyện này thật không đúng khoa học!
“Không sao cả, dù sao sớm muộn gì cũng phải chuyển ra ngoài.” Đối với cái đức hạnh kia của Hà Minh, Tương Đông Sinh từ lâu đã không muốn ở nhà rồi, anh nói: “Lát nữa anh sẽ trở về nhà một chuyến.”
Đinh Thuần khó hiểu, “Hả?”
“Trở về lấy chút đồ.” Thần sắc Tương Đông Sinh vô cùng tự nhiên, giọng nói nhẹ nhàng nói ra những lời kinh người: “Anh đến đây sống với em.”
Ăn xong bữa ăn, cả hai cùng nhau dọn rác rồi mang xuống lầu.
“Ôi...” Đinh Thuần vội vàng tìm điếu thuốc ra hút để an ủi tâm hồn, cô cảm thấy mình nên kĩ càng quan sát biểu cảm của Tương Đông Sinh một chút.
Không, cũng không thể kĩ càng bình thường được, học bá họ Tương này thật là nguy hiểm! Ai ôi, may mà người anh tiến tới là Đinh Thuần cô đó, thật đúng là khó tin mà...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-duoc-nam-bao-mau/1283013/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.