Du nhìn cô gái nhỏ đang nằm trên giường bằng đôi mắt trìu mến. Có lẽ anh yêu cô gái này lắm rồi. Yêu đến mức có thể cho người ta mọi thứ. Nhưng mà cô lại chọn cách quên đi anh để trừng phạt anh chăng? Không biết! Mọi thứ anh đều không rõ nữa! Chỉ biết rằng mình cần chăm sóc cô thật tốt thôi.
…Sáng hôm sau…
Cô tỉnh dậy thì thấy anh đang làm việc trên máy tính rồi. Thấy vậy Ngọc Nhi cũng không muốn làm phiền nên chỉ nhìn anh làm việc thôi.
Sau khi Du làm xong thì cũng quay ra nhìn cô mỉm cười rồi nói:
“Dậy rồi sao không nói anh một tiếng? Em đã đói chưa?”.
Nhi mỉm cười rồi đáp lời anh:
“Em cũng chưa đói lắm đâu. Mà nhìn anh làm việc như vậy thật đẹp trai đó nha~”.
Anh cũng chỉ biết cười mà không đáp lại cô câu nào cả. Cô thấy vậy cũng vươn nhẹ vai rồi đi vệ sinh cá nhân.
Sau khi Nhi ra thì vẫn thấy anh đang làm việc thì nhỉ biết ngó nghiêng nhìn trời qua cửa sổ. Tại cô không muốn làm phiền anh trong khoảng tĩnh lặng này.
Được một lúc, Du gấp máy tính vào rồi nói:
“Mày đói chưa? Có muốn ăn nhẹ gì thêm không?”.
Cô cũng quay sang anh mỉm cười rồi nói:
“Đói lắm luôn rồi á, thêm sữa là được rồi”.
Nghe xong thì anh cũng gật đầu rồi đi ra khỏi phòng bệnh.
…2 tháng sau. …
Trong hai tháng này, Nhi được Du chăm sóc cực kì cẩn thận. Hôm nào anh cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-nay-co-anh/3495519/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.