Trong lúc cô còn mải mê suy nghĩ, con cua ở phía sau lại lấy đó làm cơ hội mà tiến tới tấn công cô. Sự tấn công bất ngờ này, Tinh Tuyết căn bản không thể né được. Chiếc càng đầy gai độc đã chọn cô làm mục tiêu kế tiếp. Theo bản năng, cô giơ hai tay chéo ngang trước mặt để bảo vệ mình.
" Aaaa.."
" A" một hơi thật dài, cô chợt nhận ra chẳng có gì xảy ra với mình cả. Tinh Tuyết buông tay xuống xem tình hình hiện tại là gì.
" Sư...sư huynh!"
Tinh Tuyết không thể ngờ được. Thượng Đằng lại là người đỡ lấy đòn tấn công của con cua. Ở cự li gần, cô có thể cảm nhận được hơi thở yếu ớt của sư huynh. Huynh ấy đã bị thương nhưng vẫn đứng ra bảo vệ cô. Linh lực yếu ớt của Thượng Đằng sao có thể chống chọi được với con cua kia.
" Sư huynh, đừng đấu với nó nữa. Huynh sẽ bị kiệt sức đấy."
" Nó linh tinh gì đó. Mau chạy đi."
Thượng Đằng không còn đủ hơi sức để nói rõ từng tiếng nữa. Điều hắn có thể làm bây giờ chính là ngăn chặn con cua tấn công Tinh Tuyết. Nhưng hắn biết, linh lực của bản thân sắp đạt tới giới hạn. Hắn chỉ cầm cự trong vài phút nữa nên Tinh Tuyết nhất định phải chạy ra khỏi đây.
" Mau chạy đi. Mọi người đang đợi muội ở phía sau."
Câu nói của Thượng Đằng làm cô ngỡ ngàng. "Mọi người", họ đang ở đây ư!
Một tiếng gọi đánh thức tâm trí cô.
" Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-dong-co-tuyet-roi/2740758/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.