--------Chương 7: Trở về Thượng Hải--------
Đường Tử Hân biết Đường Sâm chắc chắn bây giờ đã tỉnh, trước mắt không nên quay trở về bệnh viện.
Cô gấp rút trở về Bạch Tích, giờ thi bây giờ mới bắt đầu. Đường Tử Hân cấp bách xin giám thị, cứ nghĩ rằng họ không cho phép, thật chẳng ngờ họ cho cô vào phòng thi thật. Cô nhẹ nhõm hết cả mình, đúng như giao hiệp của cô và anh, Vương Kiến Hạo tự mình thay đổi mọi thứ của cô, bây giờ anh lại tự tay sắp xếp mọi thứ lại như cũ.
Thời gian rất mau trôi qua, giờ thi kết thúc. Ra khỏi phòng thi Đường Tử Hân đưa mắt nhìn mọi phía, thấy Giản An Nhiễm, cô chạy lại bá vai cô nàng rồi hớn hở vui mừng:“Này thi được không? Bài thi năm nay thật dễ nha!”
Giản An Nhiễm giật mình quay lại, cô ta sững sờ khi thấy Đường Tử Hân, chẳng phải cô ấy vừa mới bị tước quyền thi ngay hôm qua thôi sao? Tại sao bây giờ lại xuất hiện ở đây?
“Ấy, sao cậu lại ở đây? Hôm qua cậu vừa...”
“Có người giúp tớ đấy, mà cũng thật may mắn nha, vừa mới đến là bắt đầu thi luôn, không trễ phút giây nào”
Giản An Nhiễm liền nghĩ ngay đến người giúp Đường Tử Hân, nếu không phải là Dương Trạch thì cũng là ngài Vương thiếu quyền thế kia. Cô bạn này của cô thật tốt số, được đến hai người đàn ông chống lưng, cứ như là sử dụng 'quy tắc ngầm' vậy.
Giản An Nhiễm cười không mấy tự nhiên:“Số cậu thật đỏ nha! À, mà bác trai sao rồi?”
Sắc mặt Đường Tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-cuoi-mua/65313/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.