--------Chương 6: Bị sỉ nhục dưới thân anh--------
Đường Tử Hân ngẫm nghĩ đến khi Mặt Trời lặn mất tăm. Đến cả một miếng đồ ăn cô cũng không động đến. Bây giờ thực sự cô rất mệt mỏi, tìm đường thoát thân thôi cũng vô cùng não nề.
Cô vẫn chưa nói cho Đường Tâm biết mình bị bãi bỏ quyền thi. Nếu chị ấy mà nghe được có khi lại càng lo lắng hơn, mọi chuyện cũng rối hơn.
Cô thực sự muốn dừng tất cả mọi chuyện lại, nếu cứ để nó tiếp diễn thì không biết sẽ có bao người bị liên luỵ vì cô đây? Nhưng cô phải làm sao?
Tìm tới Vương Kiến Hạo và cầu xin anh 'độ lượng thứ tha'?
Làm như thế chẳng phải tất cả mạnh mẽ của cô sẽ bị anh nhấn chìm hay sao? Phải, sẽ mất hết.
Đường Tử Hân cười nhẹ, cô nhắm mắt lại dưỡng thần. Từ khi nào mà cô lại bị rơi vào bế tắc như vậy?
Cô lảo đảo đứng dậy, đi về phía cửa phòng bệnh, trước khi cô mở cửa thì nói cho Đường Tâm một câu:“Chị, em muốn trở về kí túc xá, ngày mai là ngày thi rồi”
“Được, một mình chị ở đây là đủ. Ngày mai em thi cho tốt”
“Vâng”
Đường Tử Hân nhanh chóng rời khỏi bệnh viện, sau đó bắt xe chạy thẳng đến Say Tình.
Cô lên đến tận gian thứ ba nhưng không tìm thấy anh, anh hôm nay đặc biệt không đến.
Cô lại rời khỏi Say Tình, thần sắc càng lúc càng mệt mỏi. Đường Tử Han đứng bần thần, nghĩ ngợi miên man, ngoài Say Tình ra cô không biết tìm anh ở đâu, cô chỉ có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-cuoi-mua/65312/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.