Cửu Thương.
Hàm Tuệ xồng xộc đi lên phòng giám đốc, gặp phải thư kí của Dương Trạch liền hậm hực hỏi:“Trạch đi đâu rồi? Sao đêm qua anh ấy không về nhà?”
Thư kí vốn không thích cái tính hống hách xem trời bằng vung này của Hàm Tuệ, nhiều lần cô ta hỏi về lịch trình xã giao hay công tác của Dương Trạch, cô đều không tiết lộ hoặc tiết lộ sai, bây giờ cũng không ngoại lệ.
“Dương thiếu đã đi công tác từ hôm qua rồi ạ.”
“Đi đâu?”
“Cái này thì tôi không rõ.”
Hàm Tuệ nghiến răng đập bàn một cái, vẻ mặt nổi nóng quát thẳng vào mặt thư kí:“Cô là thư kí của anh ấy, lịch trình của anh ấy thế nào cũng không biết, nghỉ việc đi!”
“Lịch trình của ngài ấy sao tôi có thể nắm bắt hoàn toàn 100 phần trăm được? Cô Hàm, chúng tôi còn rất nhiều việc cần giải quyết, phiền cô đi cho.” Thư kí cực kì nhẫn nại trong lời nói, dù gì đây cũng là trốn đông người, không nên gây chuyện lớn.
Hàm Tuệ giận dữ suýt thì bổ nhào vào đánh cô thư kí. Nhưng xung quanh có bao cặp mắt đang chằm chằm nhìn về phía này, cô ta không thể manh động chỉ có thể giậm chân rời đi.
Ra đến xe, Hàm Tuệ gấp gáp gọi điện cho Triệu Duy Duy cầu cứu:“Duy Duy, Trạch anh ấy ở đâu mà tớ không biết, cả tớ và ba mẹ gọi điện đều không liên lạc được. Lại sắp đến ngày cử hành hôn lễ, tớ lo quá, cậu cho người đi tìm anh ấy giúp tớ.”
“...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-cuoi-mua/2630160/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.