Nói xong, Duẫn Duẫn đi về phòng, vừa hay lúc này Hạ Hạ vừa tỉnh dậy. Cô dụi dụi mắt vài cái thì thấy Tiểu Duẫn đang bước vào cùng với Thuần Thuần thì cô ngạc nhiên:
- Tiểu Duẫn tử, Thuần Thần tỷ, hai người quen nhau sao?
Thuần nhi thấy vậy thì nhìn một người đang ôm một cục tức to như quả núi, hằm hằm sát khí nhìn lại mà cười:
- Ừ, quá quen ấy chứ, chị ấy không nói với em rằng chị ấy còn có một người bạn RẤT THÂN nơi nước ngoài năm xưa ư?
Thuần Thuần, chị ấy vừa nhìn Duẫn Duẫn vừa cố nhấn mạnh hai chữ “bạn thân ” nhằm chọc tức ai đó. Quả nhiên là người đó mắc bẫy nhưng trước mặt người không biết, cố nhịn:
- Tiểu Hạ, chị với chị ta là bạn nhưng cẩn thận, chị ta là người xấu ấy.
Bán Hạ lúc này như nhớ ra điều gì đó mới à lên một tiếng. Cô nhớ ra Thuần Thuần là ai rồi. Thì ra là cái người mà hằng ngày Duẫn nhi vẫn nói với cô là chị ấy. Vậy mà vừa nãy cô cứ tưởng chị ấy có ý đồ xấu gì với mình, thì ra lúc sáng chắc là do cô đa nghi quá nên mới nảy sinh nghi ngờ như vậy thôi. Nghĩ xong, Tiểu Hạ nói tiếp:
- Nếu em nhớ không nhầm thì Duẫn nhi nói rằng chị đang ở bên CANADA tu nghiệp mà sau lại về rồi vậy?
Tiếp tục mặc kệ quả bom B52 bên cạnh đang mang theo cảnh báo ở bên cạnh mình, Trương đại tỷ vẫn tiếp tục cười nói:
- Lần này chị về nước một là giúp đứa em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mua-bi-ngan-no-hoa/25100/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.