"Đã chuẩn bị xong chưa?" Huyền Ngự mặc ngoại bào, phất tay để người thay thuốc lui.
"Bẩm đường chủ, đã kiểm kê hết đội ngũ, có 500 người đã bắt đầu xuất phát về phía Sâm La điện tiến hành mai phục."
"Tốt, xuống đi."
Huyền Ngự đứng bên cửa sổ, chắp tay, ngoài cửa là ánh tà dương đỏ như máu, tựa hồ biểu thị tối nay nhất định không yên ổn.
(Tất nhiên không yên ổn, vì tiếng rên của ai đó, nhưng chương sau mới có:v)
"Đường chủ, ngoài đường có người cầu kiến, nói là bạn cũ của đường chủ." Một thủ hạ vội chạy đến, quỳ trước cửa.
"Bạn cũ?" Huyền Ngự tập trung suy nghĩ, mình ở chỗ này làm gì có bạn cũ nào, "Không gặp."
"Vâng."
"Đợi chút." Huyền Ngự nghĩ lại, có lẽ là Mạnh sư huynh đi ngang qua đây, nghe được tin tức tung ra trên giang hồ nên đến thăm mình, liền đổi giọng, "Để hắn vào đi."
Tô Ẩn vô cùng lo lắng đứng chờ ngoài cửa, nhiều lần nghiêng tai lắng nghe, chỉ cầu người thông báo kia ra nhanh một chút. Cuối cùng cũng nghe thấy tiếng bước chân tiến đến, Tô Ẩn bước lên trước một bước, "Xin hỏi ——"
"Theo ta vào." Người nọ không để Tô Ẩn nhiều lời đã nghiêng đầu quay đi, Tô Ẩn nương theo tiếng động mà đuổi theo, trong lòng thấp thỏm không thôi.
Con đường trong đường có hành lang gấp khúc, ngoằn ngoằn ngoèo ngoèo đi một hồi, đi đến nỗi tâm Tô Ẩn rối cả lên, người nọ đi ngày càng nhanh khiến sau một thời gian Tô Ẩn đuổi theo hơi không kịp. Cuối cùng người dẫn đường cũng dừng lại trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mu-mat/14489/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.