Tạ Ích thuê hai phòng ở khách sạn bốn sao trung tâm thành phố S. Hôm nay là Noel nên giá phòng cao chót vót. Điều này khiến Bàng Sảnh rất phân vân, muốn đề nghị tự trả tiền phòng nhưng giá phòng một đêm lại bằng cả tháng sinh hoạt phí của cô nên cô chỉ còn cách thì thào đề nghị có thể thuê phòng ở khu trọ Ngôi Sao Cẩm Giang gần đây hay không. Đề nghị này lập tức bị bác bỏ bởi ánh mắt lạnh như dao của Tạ Ích.
Cậu nói: “Đã nói là phần thưởng mà, tớ thưởng cho cậu vì đã bao nhiêu lâu không gặp mà cậu vẫn có thể nhận ra giọng tớ. Coi như cậu đi chơi Noel cùng tớ đi.”
Bàng Sảnh khẽ nói: “Tớ đã nghe giọng cậu mười mấy năm rồi, sao có thể không nhận ra chứ!”
Tạ Ích vươn tay xoa đầu cô, cầm thẻ mở cửa phòng rồi nói: “Muộn rồi, lên phòng nghỉ thôi, sáng mai chúng ta còn phải đến tỉnh Z tìm Cố Minh Tịch.”
Vào trong phòng nghỉ, Bàng Sảnh có cảm giác như đang nằm mơ. Mấy giờ trước cô còn cãi nhau với Dương Lộ trong phòng ký túc, ngại ngùng nhìn Thịnh Phong dưới sân trường, vậy mà mấy tiếng sau đã đứng ở thành phố S xa xôi này.
Bàng Sảnh đi tắm. Dòng nước ấm áp xua tan cảm giác mệt nhọc trong người, cô không thấy buồn ngủ chút nào liền đứng bên cửa sổ ngắm nhìn bầu trời tuyết rơi lả tả.
Thì ra tuyết miền Bắc là thế này, thời tiết khô hanh, lạnh cắt da cắt thịt, tuyết trắng xóa rơi vào da thịt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mr-da-dieu-cua-toi/2126147/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.