Tại tỉnh Z xa xôi, Cố Minh Tịch và mẹ đang bận việc trang trí sửa sang lại căn nhà mới. Hai người chạy tới nơi bán vật liệu xây dựng và đồ dùng nội thất. Lý Hàm muốn hoàn toàn cơ bản việc tân trang cho căn nhà trước khi Cố Minh Tịch khai giảng. 
Những khi Cố Minh Tịch ra ngoài đường, vì điều kiện cơ thể không cho phép nên rất ít khi cậu cầm theo điện thoại di động. Hầu hết chiếc điện thoại của cậu bị chủ nhân đưa vào trạng thái tắt máy, nằm trong ngăn kéo tủ của căn nhà đang thuê. 
Thỉnh thoảng cậu sẽ nghĩ tới Bàng Sảnh, không biết hiện giờ cô đang làm gì, có phải cũng đang chuẩn bị cho ngày khai giảng như cậu hay không. Cố Minh Tịch sinh ra và lớn lên ở thành phố E đã mười chín năm nay. Giờ đây tự nhiên cậu bị chuyển tới một thành phố phía bắc xa lạ, nghĩ đến bốn năm sắp tới mà có thể còn nhiều thời gian hơn nữa phải sống ở đây, cảm giác mơ hồ không khỏi trào dâng trong lòng Cố Minh Tịch. 
Anh là đứa trẻ sống ở miền Nam nên đã quen với khí hậu và cách ăn uống của miền Nam, kể cả là cách nói năng cũng có phần dịu dàng bẩm sinh. Cố Minh Tịch không dám hỏi Lý Hàm là sau khi tốt nghiệp liệu con có thể quay về miền Nam tìm việc hay không, cậu sợ mẹ lại lấy chuyện của Bàng Sảnh ra trách mình. 
Lúc bước lên chuyến tàu hỏa đó, Lý Hàm đã nói với cậu: “Minh Tịch, mẹ đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mr-da-dieu-cua-toi/2126137/chuong-73.html