Phùng Lâm bất ngờ chủ động ôm eo cô tiến thêm một bước chững chạc nói:
"Ồ vậy xin hỏi cô có tư cách gì đi xem thường người khác vậy? Ít ra cô ấy không làm những việc xấu hổ chẳng hạn như cướp...."
"Lâm tổng, tôi có việc xin phép đi trước."
Ả ta ngắt lời anh, nói xong liền bỏ đi. Xem như đây cũng là bài học cho ả dám xem thường người khác.
Lục Ánh Kim vui vẻ nhìn Phùng Lâm nói:
"Em không nghĩ gặp anh ở đây đó, nhìn anh đẹp trai hơn lúc trước rất nhiều."
"Cảm ơn lời khen của em nhé!"
"Em nói sự thật mà."
Phùng Lâm cúi người ghé sát tai cô nói nhỏ:
"Em hôm nay trông rất xinh đẹp, anh có nên theo đuổi em không nhỉ?"
Cô liền đỏ mặt, đưa tay đẩy anh ra ngại ngùng nói:
"Anh cứ chọc em mãi thôi...Sao anh ở đây vậy vừa rồi em nghe cô ta gọi anh là Lâm tổng?"
"Bingo, thật ra trước đây anh mở quá cà phê là do mình yêu thích. Lớn rồi cũng phải quay về kinh doanh cho gia đình."
"Vậy mà lúc trước giấu kín ghê đấy."
"Vậy anh bao em một chầu ăn xem như xin lỗi nhé."
"Em xin đồng ý."
Cô nhìn anh nói chuyện vui vẻ, ánh mắt bắt gặp cà vạy anh đang thắt trên cổ áo là món quà mà cô tặng Phùng Lâm đây mà, chủ động đưa tay chỉnh cà vạt lại gíup anh
"Để em sửa nó lại giúp anh."
"Món quà này rất hợp với anh, cảm ơn em."
"Sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931138/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.