"Lục Ánh Kim nghe cho rõ...Anh thích em."
Đôi tai cô trở nên lùng bùng, hoang mang trước lời tỏ tình của hắn, chiếc môi mấp máy đầy vẻ khó xử nhưng trái ngược với tâm trạng đó là một trái tim đang rung động nhịp đầp trở nên dồn dập tạo cảm giác căng thẳng.
Dương Triết Hàm nhìn vẻ mặt của cô làm hắn trở nên lo lắng, dịu dàng đưa tay chạm vào gương mặt cô bảo:
"Đừng rối, anh sẽ cho em thời gian để suy nghĩ nhưng nhớ nhanh nhé anh sợ không chờ được mà đến gặp em."
Lục Ánh Kim lùi về phía sau tránh né hắn nói:
"Sếp...À không, Triết Hàm về thôi trời tối rồi."
"Được, em mệt thì ngủ một giấc đi đến nơi anh gọi."
"Vâng."
Lục Ánh Kim tựa lưng vào ghế, nghiêng đầu nhìn bên ngoài nhắm mắt giả vờ đang ngủ, trong suốt cả đoạn đường cô luôn suy nghĩ về lời tỏ tình của hắn và tự hỏi chính mình. Cô xứng sao? Một người không có ngoại hình, không phải con nhà danh giá, một người quá bình thường...Còn hắn là một tổng tài cao cao tại thượng trên tay có tất cả rõ ràng ai cũng nhìn ra được hai người là hai thế giới hoàn toàn khác nhác nhau. Cô nói thầm tự nhủ chính mình:
"Lục Ánh Kim, mày không thể nào yêu sếp được! Khoảng cách của cả hai rất xa."
Về đến nơi cô chỉ chào hắn rồi vào thẳng nhà, khi hắn ngỏ lời quả nhiên làm không khí của cả hai trở nên ngại ngùng.
Dương Triết Hàm nhìn đèn phòng cô sáng mới lên ga
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931136/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.