Theo lời bác sĩ, Lục Ánh Kim phải nằm viện bốn ngày để theo dõi em bé trong bụng.
Đến ngày thứ tư, Dương Triết Hàm nhanh chóng làm thủ tục xuất viện sau đó cẩn thận đưa cô về nhà.
Trên xe Lục Ánh Kim nhìn chiếc xe đạp bên ngoài thở dài nói:
"Triết Hàm, anh có thể chạy nhanh một chút không? Xe đạp còn chạy qua chúng ta nữa."
Anh khẽ cười, gương mặt rất bình tĩnh:
"Không được, sự an toàn của hai mẹ con quan trọng chạy nhanh sẽ ảnh hưởng đến em bé."
"Anh mà cứ chạy chậm như thế em say xe sẽ ói đấy."
"Vậy anh sẽ nhanh hơn một xíu...."
Đáng ra đoạn đường này chỉ mất khoảng 30 phút có thể về đến nhà nhưng hôm nay lại mất hơn một giờ đồng hồ.
Lục Ánh Kim có chút bực mình bước vào nhà nhưng không thể la rày ai kia vì dù sao anh cũng có ý tốt.
"Em mau vào phòng nghỉ ngơi, từ giờ anh sẽ phụ trách nấu ăn." - Anh bước vào bếp nói
"Nấu ăn cùng anh nhé."
Dương Triết Hàm dẫn cô đến phòng ngủ cự tuyệt:
"Không, bây giờ em đang mang bầu sẽ rất mệt nên mọi thức cứ để anh làm."
Cô phì cười vì sự đáng yêu của anh:
"Em mới mang thai một tháng hơn thôi, bụng còn chưa to sao có thể mệt được?"
"Không là không, nếu em dám làm gì thì anh sẽ..."
"Sẽ...Làm sao?"
"Không ngủ cùng em."
Dương Triết Hàm thấy cô đột nhiên cười mình có chút xấu hổ chạy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-xa-ba-nho-tong-tai-dung-cam-buoc-den-ben-anh/2931080/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.