“Hả?”
Giọng nói của Viên Vũ Trác vừa phát ra, Lộc Tiểu Ngải lập tức mở to hai mắt, quay đầu lại cao giọng nói: “Học trưởng, anh đang nói gì vậy?”
Cô thật sự không hiểu chuyện gì đang xảy ra với vị học trưởng này. Bình thường rõ ràng quan hệ của anh và Lục Thời Xuyên khá tốt, chuyện này sao có thể thay đổi trong tích tắc như vậy??
Giống như ngay sau khi anh biết cô và Lục Thời Xuyên ở bên nhau thì bắt đầu thay đổi?
Chẳng lẽ anh quá kinh ngạc…… Nhưng các bạn học khác sau khi biết chuyện dù kinh ngạc đến mức nào cũng không mắng chửi người, mấu chốt là anh ấy còn mắng chửi Lục Thời Xuyên.
…… Trời ạ, anh ấy thật quá đáng!
Vốn dĩ Lộc Tiểu Ngải đang kéo góc áo Lục Thời Xuyên, đang định theo anh đi ra ngoài phòng học. Sau khi nghe thấy những lời này lập tức xoay người lại đứng trước mặt anh, hung dữ trừng mắt nhìn chằm chằm Viên Vũ Trác. 【Má nó cười vl】
Biểu tình và động tác của cô đều là cảnh giác, so với dáng vẻ ngoan ngoãn vừa rồi gần như không có 1 điểm tương đồng nào: “Anh không được nói anh ấy như vậy!”
Mà Lục Thời Xuyên còn tự nhiên đặt hai tay lên vai cô, một bộ dáng “được bảo vệ”, thậm chí còn cụp mắt xuống, thản nhiên dùng ngón tay uốn sợi tóc dài xõa ngang vai của cô.
Còn Viên Vũ Trác nhìn thấy hành động thản nhiên, không chút để ý của anh, hoàn toàn sợ ngây người, ánh mắt chậm rãi di chuyển lên, nhìn thấy vẻ mặt anh bình tĩnh, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-vien-keo-mem-dat-tren-dau-qua-tim/1670300/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.