“Chúng ta ở bên nhau đi.”
Khi giọng nói ôn hòa, quen thuộc vang lên, lời nói hoàn toàn ngoài dự đoán.
Lộc Tiểu Ngải hoàn toàn sững sờ ngay tại chỗ, bất động, một lúc lâu mới “A” một tiếng, ngắn gọn mà âm điệu tăng lên, vừa như khó hiểu lại như không kịp phản ứng.
“Chúng ta ở bên nhau đi, em có nguyện ý không?” Lục Thời Xuyên lặp lại một lần, giọng điệu kiên nhẫn, ý cười thoáng qua đáy mắt.
“Đương nhiên nguyện…… Hả?” Lộc Tiểu Ngải theo bản năng vui vẻ mà nói, suýt chút nữa nhảy dựng lên, sau đó đột nhiên dừng lại, mở to hai mắt nhìn anh: “Anh…… dễ theo đuổi như vậy?”
Tâm tư trong lòng bị đoán được, cô còn chưa thực hiện kế hoạch “tỏ tình” đâu, sao anh lại tự mình nói ra trước rồi?
Lục Thời Xuyên “Ừ” một tiếng, sau đó nói: “Chỉ cần em muốn theo đuổi.”
“Vậy bây giờ chúng ta…… đã ở bên nhau sau?” Lộc Tiểu Ngải hơi sững sờ ngẩng đầu nhìn anh, nhưng không đợi anh trả lời bản thân đã không nhịn được, mặt mày hớn hở: “Từ nay về sau anh sẽ là bạn trai em?”
“Ừ.”
“Từ nay về sau em sẽ là bạn gái anh?”
“Ừ.” Lục Thời Xuyên nhìn xuống cô, cười khẽ theo.
Lộc Tiểu Ngải đột nhiên cúi người về phía trước, đầu nhỏ lập tức ghé vào ngực Lục Thời Xuyên.
“Em làm gì vậy?” Lục Thời Xuyên hỏi.
Lộc Tiểu Ngải chớp mắt vài cái mới trả lời: “Em nghe xem nhịp tim anh có đập nhanh hơn không.”
Lục Thời Xuyên: “……”
“Em sợ anh lại giở trò.” Giọng nói cô mềm mại, lại cọ cọ lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-vien-keo-mem-dat-tren-dau-qua-tim/1670296/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.