Lộc Tiểu Ngải nghe xong những lời này, nhất thời ngẩn ra, ngơ ngác không biết phải làm sao, suýt chút nữa buông tay làm rơi cái thìa vào trong bát.
Cô máy móc quay đầu đi, cảm giác sắp nghe thấy tiếng “cạch” từ cổ truyền đến, cô sững sờ, ngay lúc khuôn mặt Lục Thời Xuyên xuất hiện trong tầm mắt, cô đột nhiên bị “chổi quét” làm cho tỉnh lại.
Trời ơi, vừa rồi mình đã phạm phải sai lầm lớn…
Cô chỉ muốn quay lại lúc nãy, muốn đập vào đầu mình một cái —— ngay từ đầu không “thăm dò” được đâu, vậy sao cô lại không suy nghĩ kĩ lại rồi hành động lại.
Cô biết bản thân thường xuyên căng thẳng nhưng không ngờ mình lại có thể mắc sai lầm vì quá “căng thẳng” vào những thời điểm quan trọng như vậy.
Nghĩ lại tưởng tượng, chuyện này đặc biệt quan trọng với cô, nhưng với Lục Thời Xuyên có lẽ anh không để tâm chút nào, chỉ cho cô vô tình làm vậy.
Rốt cuộc trước đây cô đã làm rất nhiều “chuyện ngu ngốc”, Lục Thời Xuyên thường xuyên nhắc nhở cô khi cô mất tập trung, có lẽ đối với anh cũng chẳng có gì.
Khi Lộc Tiểu Ngải hoang mang an ủi bản thân thì Lục Thời Xuyên lại ho nhẹ một tiếng rồi chỉ vào cái thìa của cô.
Tầm mắt của Lộc Tiểu Ngải chậm rãi rời khỏi anh, theo hướng ngón tay anh nhìn xuống cái thìa trống không, tự tin “ồ” một tiếng.
Trong lòng cô lặp đi lặp lại câu nói “Em thích cắn thìa rỗng không được sao” không dưới mười lần, sau đó mạnh dạn giả vờ tự tin hơn, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-vien-keo-mem-dat-tren-dau-qua-tim/1670291/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.