Cơ Khương suy nghĩ nhập tâm đến nỗi cười ra tiếng, khi hắn nhìn lại thì chỉ thấy bốn tên hộ vệ đã là bốn cỗ thi thể. Trong phút chốc, gương mặt hắn tái mét lại. Ánh mắt hoảng sợ nhìn về phía đám người Vân Nhu.
Hắn đã quá coi thường đám người này rồi, trong đây không chỉ mỗi Bạch Ngọc Đường là thiên tài, mà đám người kia ai cũng là nhân trung long phượng.
Cơ Huyên cũng bị cảnh trước mắt làm cho ngơ người. Nàng ta cho rằng mấy tên tùy tùng kia sẽ giải quyết đám người Vân Nhu trong chớp mắt. Kết quả đám tùy tùng kia mới là bên bị giải quyết trong chớp mắt.
Tuy nhóm Vân Nhu làm cho Cơ Khương và Cơ Huyên cảm thấy ngạc nhiên. Nhưng chuyện này cũng không thể làm bọn họ lung lay. Hiện tại nhân số nhóm Vân Nhu là năm người, bọn họ là hai người.
Cơ Khương nhìn đám người Vân Nhu, hắn nhếch mép khinh bỉ, triệu hồi ra Phượng Vũ Thiên Dực cấp 3 tương đương với cảnh giới Kim Đan Hậu Kỳ của nhân loại. Phượng Vũ Thiên Dực thoát ra khỏi không gian thú sủng, giương cánh bay lên, tiếng hót lanh lảnh kèm theo sóng âm vang vọng khu rừng.
Vân Nhu cùng đồng bọn vội bị tai lại, tiếng hót vang vọng, cây cối xung quanh cũng bị sóng âm quét tới làm cho nghiêng ngả. Sau khi sóng âm qua đi, Phượng Vũ Thiên Dực giương cánh trên không trung, bắn xuống những chiếc lông vũ màu cam rực lửa.
Lông vũ rực lửa lao xuống như mưa, Vân Nhu cầm đao, chém ra những luồng đao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/3343919/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.