Nam nhân trung niên mở thạch lúc này mặt mày đem theo chút ái ngại nhìn Vân Nhu. Hắn vừa nói rằng hắn mở thạch sẽ rất may mắn. Nhưng cái này...phẩm chất đá sau khi mở ra, phải nói là nó tệ nhất trong các loại đá.
Có lẽ vị cô nương này xui xẻo thôi, lỗi chắc chắn không phải do hắn mở. Những lúc như này, hắn chỉ cần nở một nụ cười tự tin. Nghĩ vậy hắn liền nở nụ cười với Vân Nhu, cầm tiếp viên đá nhỏ khác lên mở. Viên đá này bề ngoài không nhẵn như viên lúc nãy, hắn nghĩ lần này chắc sẽ không phải đá thô đâu.
"Ha ha! Lần trước nháp, lần này chắc chắn sẽ có".
Hắn vừa nói với Vân Nhu vừa mở, viên đá được mở ra, khoé miệng hắn giật giật. Hiện tại hắn cười cũng không được, mà không cười cũng không xong. Nụ cười hắn lúc này trông thật miễn cưỡng khó coi.
Vân Nhu thần sắc vẫn bình thản như thường, nàng không thiếu tiền, vậy nên đổ thạch không ra gì nàng cũng không tiếc.
"Mở tiếp đi"
Tên kia nghe Vân Nhu nói bằng giọng bình thản, dường như nàng không hề tiếc đống Bạch Kim nàng vừa bỏ ra. Trong lòng hắn tấm tắc một câu, đúng là phá gia chi nữ.
Lần này sẽ mở một viên đá to bằng cả một cái thau rửa mặt. Tên mở thạch nhìn viên đá, lòng hắn cũng yên tâm hơn phần nào. Lần này chắc chắn sẽ có đồ tốt. Hắn thở dài trong lòng, hắn thấy mình là người bán còn lo lắng hồi hộp hơn người mua là như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/3304851/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.