Vân Nhu nhìn Thất Tinh Long Tuyền Kiếm trên tay. Thanh kiếm này làm từ gỗ Mộc Đào. Vừa nãy lão thần côn kia nói, Mộc Đào vạn năm đã trải qua bảy bảy bốn chín đạo thiên lôi?
Mộc Đào thì không thiếu gì, nơi nào mà chẳng có Mộc Đào. Nhưng Mộc Đào vạn năm lại là một chuyện khác. Vạn năm đấy, sống lâu vậy chắc chắn nó đã gặp được cơ duyên, thức tỉnh linh trí rồi tu luyện. Hơn nữa, Mộc Đào vạn năm này còn trải qua bảy bảy bốn chín đạo thiên lôi. Vậy có nghĩa nó đã có thể hấp thụ thiên địa nguyên khí.
Bảo bối! Đây chắc chắn là bảo bối!
Tuy làm bằng gỗ, nhưng phẩm cấp của Thất Tinh Long Tuyền Kiếm có vẻ còn cao hơn Thượng Phẩm vũ khí. Một thanh kiếm bảo bối như này, vậy mà lão thần côn tham tiền kia lại chịu tặng không cho nàng?
Thanh Thất Tinh Long Tuyền Kiếm này lão ta luôn mang bên người, không phải đồ gia truyền thì thanh kiếm này cũng phải rất quan trọng. Dù sao cũng được của hời, nàng cũng không quan tâm lí do lão ta đưa cho nàng nữa.
Lại nhìn, thanh Thất Tinh Long Tuyền Kiếm này dài khoảng 10 tấc, bề ngang kiếm khoảng 4 phân. Gỗ Mộc Đào màu nâu vàng, thân kiếm gỗ có chỗ loang lổ màu đen, có lẽ là do đã độ qua lôi kiếp lưu lại.
Gần chuôi kiếm khắc nổi một đồ án hình bát quái âm dương. Từ chỗ bát quái âm dương đồ, trải dài ra tới nửa thanh kiếm được khắc nổi hình một con Cự Long đang quấn lấy bám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/3304850/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.