🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Hai tay Mặc Uyên siết chặt lấy chăn, ánh mắt hắn nhìn về phía cửa phòng nhíu mày. Vân gia này sớm muộn hắn cũng phải rời đi. Người của tứ đại gia tộc và hoàng thất vẫn đang nhìn chằm chằm hành tung của hắn. Nếu hắn cứ mãi chôn chân ở Huyền Vũ Đế Quốc, vậy thì huyết hải thâm thù của hắn sao có thể báo?



Mặc Uyên đang suy tư thì cửa phòng vang lên tiếng gõ cửa, hắn bừng tỉnh lại từ trong suy nghĩ, nhàn nhạt lên tiếng.



"Mời vào".



Cửa phòng được đẩy ra, Vân Thiên Khải một thân nâu trầm y phục tiến vào, gương mặt trung niên tuấn mỹ trầm ổn, mang theo khí tràng uy nghiêm của một đại gia chủ.



Vân Thiên Khải đến, Mặc Uyên liền đứng dậy hành lễ. Vân Thiên Khải thấy vậy, vội tới đỡ hắn ngồi lại giường rồi nói.



"Mặc Uyên, con còn đang bị thương, không cần đa lễ".



Mặc Uyên cúi đầu, mím môi đáp.



"Con biết rồi thưa bá phụ".



Vân Thiên Khải nhìn Mặc Uyên như vậy, hắn không biến phải nói từ đâu, trầm mặc một lúc hắn mới lên tiếng hỏi.



"Mặc Uyên, chuyện con và Nhu Nhi bị tụt tu vi là sao?".



Mặc Uyên nghe Vân Thiên Khải hỏi vậy thì hơi nhíu mày lại. Hắn nhớ đến lúc bản thân bị hút đi tu vi, cảm giác đau đớn và bất lực không ngừng tái hiện lại trong đầu hắn. Tay hắn không khỏi siết chặt lại. Hắn điều chỉnh lại cảm xúc sau đó bắt đầu kể.



"Khi đó truy sát con và Vân Nhu là ba tên hắc y nhân Kim

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-van-nam/2769493/chuong-42.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Vạn Năm
Chương 42: Liệu có giữ được sơ tâm?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.