Hôm sau Nghiên Mịch tới công ty đã đem theo một hộp cơm cô tự làm gồm rất nhiều món ngon, toàn là những đồ Dật Thương thích ăn. Cô quyết định đưa cho Dật Thương, xem như quà cảm ơn. Hôm qua đuổi anh về nhưng anh lại về thật, đâm ra cô rất hụt hẫng. Nên cho là bây giờ cô bù đắp cho anh.
Nghiên Mịch đi vào phòng Tổng Giám Đốc, không thấy anh đâu đành đặt chiếc hộp cơm đó kèm theo lời nhắn: "Tôi biết anh đã giúp tôi. Cảm ơn anh vì chuyện bài báo - Nghiên Mịch."
Xong, cô tươi cười bước ra khỏi văn phòng anh. Vừa lúc đụng mặt Triệu Thiên Phong, từ hôm qua cô không thấy Thiên Phong hỏi han gì nhiều tới cô. Thực ra hắn cũng đã gỡ hết báo tung sai tin đồn kia cho cô, nhưng chưa có dịp cảm ơn vì công việc nhiều quá. Thấy hắn Nghiên Mịch liền cong môi: "Thiên Phong, chào anh."
Thiên Phong nhướng mi ngó thử xem cô vừa làm gì trong phòng giám đốc, hắn hỏi nhỏ: "Em vào trong đó làm gì vậy?"
Nghiên Mịch thẳng thắn đáp: "Chuyện bài báo, anh biết rồi chứ? Em đã được phủ nhận rồi." Cô híp mi: "Là do Dật Thương giúp em đấy. Em vừa làm cơm hộp cho anh ấy để cảm ơn."
Thiên Phong nhận ra ánh mắt cô vui vẻ khi nhắc tới anh, hắn đau lòng, ừ một tiếng và nói tiếp: "Em hôm đó... cùng với Dật Thương...?"
Nghiên Mịch khó xử, sao Thiên Phong lại nghi ngờ cô như vậy chứ, cô lắc đầu: "Không phải... em... Lúc đó hiểu nhầm thôi, em thật sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-trieu-lan-yeu-em/2266676/quyen-3-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.