"Vậy... ngày mai tôi sẽ đến công ty Lãm Dật sao?" Gương mặt Khang Minh ửng đỏ, hơi thở không đều đặn ngước nhìn Nghiên Mịch, đôi mắt cậu sốt sắng: "Cảm ơn cô đã cho tôi một cơ hội, ca sĩ Nghiên Mịch! Tôi sẽ cố gắng hoàn thành tốt công việc trợ lý của cô."
Nghiên Mịch nghiêng người, cô lắc đầu cười vui vẻ: "Không có gì đâu. Tôi là người phải cảm ơn cậu mới đúng. Từ trước đến giờ tôi luôn chịu đựng mọi thứ một mình, bây giờ có cậu làm trợ lý... tôi có thêm người san sẽ gánh nặng rồi." Cô cảm thấy rất hạnh phúc vì điều này.
Chưa kịp để Khang Minh trả lời, Nghiên Mịch đã nói tiếp: "Cậu cũng đừng gọi tôi là ca sĩ Nghiên Mịch nữa, gọi tôi là Nghiên Mịch được rồi. Như thế sẽ thân thiết hơn đó." Nãy giờ cô cũng thấy Khang Minh khách sáo quá, làm cho Nghiên Mịch không tự nhiên lắm.
Khang Minh còn chút bối rối, nhưng rồi cậu nở một nụ cười hòa nhã: "Được, Nghiên Mịch."
Nghiên Mịch vô cùng hài lòng vì câu nói này, cô tìm trong túi quần chiếc điện thoại lướt xem màn hình, đã 10 giờ sáng rồi, mắt cô bỗng nheo lại vì thông báo hiện lên một tin tức mới. Bấm vào xem thử nó là gì. Nghiên Mịch ngạc nhiên: "Ca sĩ Phương Nghiên Mịch không hề bao nuôi trai, là một ảnh ghép vào cố tình bêu xấu cô ấy." Cái gì cơ? Cô lại được ai đó giải oan rồi. Đây là một bài báo phủ nhận... cô thực sự... Nghiên Mịch đơ ra. Chuyện phủ nhận có phải là Dật Thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-trieu-lan-yeu-em/2266674/quyen-3-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.