Nghiên Mịch không hiểu sao cũng ôm chặt lấy Dật Thương, cô cảm thấy rất đau đớn. Từ khi cô chọn con đường này, chuyện gì cũng không suôn sẽ, cô bất lực rồi. Bây giờ chỉ muốn ôm lấy ai đó và khóc. Cô cần một bờ vai. Cô cần sự bao bọc.
Dật Thương vỗ về: "Ngoan nào." Điều này làm cho mọi người xung quanh nhận ra được, Dật Thương rất quan tâm tới Nghiên Mịch, quả nhiên sự nghi ngờ quan hệ giữa hai người không sai.
Thiên Phong thấy cảnh thân thiết giữa hai người, vô cùng đau lòng nhưng vội quên đi. Thiên Phong cất lời phá vỡ không khí im lặng: "Thực ra hôm nay tôi và Hàn tổng tới là vì chuyện quan trọng, có người vừa báo cho bộ phận quản lý một thông tin."
Đạo diễn Lưu ngẩng mặt nhìn Thiên Phong: "Phó tổng, có chuyện gì vậy?" Mọi người cũng muốn biết.
Thiên Phong lật sổ ra, môi cười nhàn nhạt: "Khiêm Tử và Hàm Vũ bị tai nạn do uống rượu khi lát xe, bây giờ còn đang nằm viện, có thể mấy tháng mới hồi phục được. Dù sao vẫn chưa lộ ra thông tin chính thức về diễn viên, cho nên việc thay đổi diễn viên mới sẽ không ảnh hưởng."
Đạo diễn Lưu trầm ngâm, lại nhìn hắn: "Vậy Phó tổng, ai sẽ thay vai?"
Thiên Phong bỗng hất mái tóc: "Tôi sẽ là nam chính."
Cái gì? Phó tổng muốn làm nam chính? Mọi người xung quanh ồ lên xôn xao. Không ngờ chuyện này lại xảy ra. Dật Thương cũng nhướn mi, tên nhóc này bảo chỉ thông báo diễn viên, tại sao lại dành vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-trieu-lan-yeu-em/2266663/quyen-2-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.