Sân trường dường như đã chật kín người, các lớp ngồi xếp hàng dài ngồi chờ được khám sức khỏe, cậu ngồi bệt dưới đất nhìn lên những đám mây xanh trên bầu trời.
"Thời tiết hôm nay mát quá nhỉ?" Cậu nghiêng đầu hỏi Sa Hạ
"Ừa, mát thật." Cô thừa nhận
Rồi cô đảo mắt nhìn xung quanh rồi kéo tay áo cậu chỉ hờ vào một số người
"Nhìn kìa, đám con gái đó đang nhìn mày bằng một ánh mắt hết sức vi diệu đó nha! Anh Bảo Thiên đúng là có một sức hút không cưỡng lại được đó nha." Cô trêu chọc
"Nói nhảm là giỏi "
Cậu vừa lời thì cả một đám con gái ùa lại chỗ cậu
"Anh.. có phải năm ngoái anh đại diện khối 11 trường mình thi môn Anh cấp quận đúng không ạ?" Một cô bé lên tiếng trước
"À.. ừa." Cậu đang ù ù cạc cạc chưa hiểu chuyện gì thì Sa Hạ lại chọc tiếp
"Thấy chưa, tao nói có sai đâu, mày có sức hút khó cưỡng mà có chịu nghe đâu"
"Tao mệt mõi mày ghê." Cậu bất lực thật sự luôn rồi
Sau khi đấu khẩu với bạn thân xong, cậu quay sang hỏi đám con gái lúc nãy
"Có chi không mấy em?"
"Oa.. anh ơi anh có biết là anh đẹp trai lắm không?"
Ủa khoan, ngưng xíu đi, cái gì vậy? Cậu thật sự không hiểu được, mà còn chưa kịp load thì lại thêm một cô nhóc lên tiếng
"Không những đẹp trai còn học rất giỏi nữa."
"Rồi còn dễ thương lắm luôn á."
"Anh đúng gu em lắm đó ạ"
Làm ơn tha cho tôi đi, cậu thầm cầu nguyện trong lòng
"À, vậy hả. Cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-yeu-em/1021465/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.