Khi đi được một đoạn, Anh Kiệt bắt đầu mở lời nói trước
"Tao thật sợ không hiểu được nhà trường nghĩ gì nha, thứ 7 rồi còn bắt học sinh đi học. Nếu mà nhưng mấy tuần trước chỉ cần lên sinh hoạt hay là chơi dăm ba cái trò chơi gì gì đó còn được, nhưng bây giờ không những không được chơi mà còn bị xin tiết dạy học nữa."
Thái Dương nghe cậu ta nói vậy thì liền bảo
" Sắp thi chuyển cấp mà mày nói vậy thì làm được gì,tao còn chẳng nói thì mày than cái gì, tao còn chẳng dám mở miệng trách cuộc đời này đây. Chẳng hiểu mấy thầy cô đào đâu mà lắm bài tập thế, hôm qua tao phải thức khuya còng lưng lên làm bài, bây giờ mệt chết đi được."
"Sao lớp 12 nó khổ thế nhỉ?"
"Tao không biết, nhưng mà tao đang rất buồn ngủ nên đừng có chọc tao, tới khi mà sức chịu đựng tao đi quá giới hạn thì đừng có hỏi tại sao lại tuyệt tình."
Nghe hắn nói thế, trong đầu Anh Kiệt bỗng nghĩ ra một ý gì đó, chờ khi hai người bước tới cửa lớp, cậy ta mới lên tiếng.
"A~ Anh Dương đang mệt lắm đúng không nè, vậy thì em cho anh mượn bờ vai nhỏ bé để anh tự đầu thư giãn không u sầu nữa nha." Vừa nói cậu ta vừa ôm lấy tay của hắn
"Má, mày làm cái gì vậy Kiệt." Hắn giật mình định đẩy cậu ta ra nhưng tiếc rằng tên này từ đó giờ rất nhây nên không thành
"Ỏ~ Anh Dương kì quá à, người ta cho anh mượn bờ vai này tự đầu nghĩ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-yeu-em/1021464/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.