Một kỳ nghỉ hè lại đến, sau khi tổng kết năm học xong mấy ngày nay Lã Thanh toàn ở nhà chơi, đánh đàn lúc đến phòng tập bale. Cô thấy hơi chán nên nhớ tới lời nói một năm trước khi cô vừa tỉnh dậy. Mở mắt ra là người phụ nữ với nụ cười hạnh phúc cùng ánh mắt yêu thương dành cho cô.
- Cháu tỉnh lại rồi à?
- Cháu ... cháu là ai ạ?
Con bé nhìn khắp căn phòng mọi thứ lạ lẫm, trong đầu con bé mọi thứ trống rỗng. Chả nhớ hôm qua là chuyện gì nhưng chỉ biết hôm nay mình ở đây trước mắt là người xa lạ.
Cháu là cô bé tốt cần được yêu thương, cần được hạnh phúc.
Thanh Lam xoa đầu con bé, ánh mắt cô nhìn con bé khác hẳn sự lạnh lùng, kiêu ngạo khi nhìn Cảnh hoặc vợ chồng Lã Huỳnh.
Cháu tí nữa sẽ gặp bố mẹ, cháu ốm mấy hôm liền làm họ lo lắng lắm đấy! Giờ thì tỉnh lại rồi nhớ là nghe lời biết chưa!
Con bé nhìn cô hồi lâu rồi nắm tay cô.
Cô tên là gì ạ? Cháu muốn biết tên cô?
Cô tên Thanh Lam. Nhìn cháu cô lại nhớ con gái mình. Cháu khỏe lại là cô cũng có việc phải đi rồi.
Nếu cháu muốn gặp lại cô thì làm sao?
Con bé vẫn cầm tay cô, vẻ mặt đầy mong muốn. Thanh Lam hơi khó hiểu.
Tốt nhất đừng nên gặp, cháu còn nhỏ chưa hiểu hết đâu!
Nhớ đến người phụ nữ đó cô thấy khó hiểu quá. Cô chỉ muốn cảm ơn vì đã chữa bệnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-ben-anh/2715164/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.