🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Sau khi tan tiệc, khách cũng vãn dần. Phan Hải cũng chuẩn bị về thì Trần Nhậm có chuyện muốn nói.



- Ông Hải nay tôi cứ nghĩ ông sẽ không đến thật lấy làm vinh hạnh cho tôi cùng gia đình.



Phan Hải một tay chống gậy, lưng thẳng, đĩnh đạc nói.



- Ai chứ sao tôi không đến với anh Trần được. Mọi thứ dịch vụ, quản lý nhà hàng, resort, khách sạn, nhân viên tôi đi nhiều nước nhưng vẫn ưng chỗ anh nhất đó mới là niềm tự hào cho đất nước chúng ta.



Nghe ông ta khen như vậy, Trần Nhậm mừng ra mặt. Rồi nhìn sang đứa con và Nguyễn Hoàng.



- Anh cũng biết đây là con trai của tôi vẫn phải học hỏi nhiều thứ bằng tuổi nhau nhưng Hoàng vẫn thông minh, sáng dạ nhất.



Tuấn chán chường vì cái bài ca muôn thuở của bố đi đến đâu cũng con nhà người ta. Hoàng nghe nói đến tên mình cũng chỉ gật nhẹ đầu tỏ lịch sự. Phan Hải không cần nói cũng biết hai đứa này là ai.



- Cậu Hoàng rất có tài trong kinh doanh nhiều bạn bè của tôi có từng nhắc đến cậu đấy.



- Tôi cảm ơn ngài. Vẫn cần học tập nhiều.



- Có gì khó khăn cứ nói với chú hoặc bác mọi người cùng người nhà cả.



Trần Nhậm vui vẻ nhìn mọi người. Ai mà biết trong đầu họ nghĩ gì cơ chứ. Hai chữ người nhà nghe mà nực cười quá. Không máu mủ, ruột thịt nói hai từ người nhà nghe đơn giản quá. Cũng vì coi nhau thân thiết nên bố mẹ cậu mới ra nông nỗi

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-ben-anh/2715135/chuong-32.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Một Trăm Ngày Bên Anh...
Chương 32: Đáng yêu
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.