Xe dừng lại tại nhà của Thanh Huyền, Tuấn Trần nhà riêng cũng gần đây nơi cũng đi xuống.
- Cảm ơn anh đã đưa bọn em về còn Thanh Thanh thì nhờ anh vậy ạ?
- Được rồi.
- Nhà anh Tuấn cũng ở đây ạ?
Thanh khá bất ngờ vì cả hai cùng xuống xe.
Nhà riêng của anh. Hoàng sẽ chở em về nốt, yên tâm bạn anh tử tế lắm.
Tuấn nói xong liếc liếc với Hoàng, anh vẫn một biểu cảm " mau biến nhanh dùm ". Tuấn kéo Huyền đi về lối nhà. Thanh có chút chần chừ không biết nên nói không..
Anh đợi em một tí em gặp Huyền đã.
Cô mở cửa xe ra chạy đến chỗ Huyền đang nói chuyện với mẹ ngoài cổng.
Con đó sao không bắt máy có biết mẹ lo như nào không?
Mặt mẹ cô đầy lo lắng xen tức giận, Huyền cúi mặt tỏ vẻ hối lỗi. Tuấn nép vào bụi hoa giấy gần đó nghe mà cứ cố nén cười.
Cô đừng mắng Huyền. Tại cháu được mời đến mà có thêm Huyền cháu yên tâm hơn. Có Huyền cháu không lo bị bắt nạt đâu ạ.
Giọng mẹ Huyền dịu hẳn đi, mỉm cười.
Cô không trách cháu đâu. Nó ý có điện thoại mà gọi cũng không nghe. Cô giận là giận cái đó chứ cô tin tưởng cháu mà. Thôi cháu về đi ngủ sớm đi. Còn con vào nhà!
Cô quay sang nói với con, Huyền cười thầm ra hiệu ok với Thanh. Tuấn hóng chuyện xong cũng đi về khu nhà của mình.
Em cảm ơn anh đã đợi em.
Không sao,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-ngay-ben-anh/2715133/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.