Bách Lý Dục ngẩng đầu lên nhìn, không biết từ bao giờ ở phía trên tán cây có một thiếu niên tóc ngắn đang đứng nhìn xuống. Trên người thiếu niên khoác áo choàng thêu hình sói có mũ màu xám, tóc tai rất ngắn, đồng tử màu đỏ nhìn rất quỷ dị-khi chuyển động sẽ xuất hiện nhiều vòng tròn màu đỏ có hoa văn giống nhau. Đôi mắt thiếu niên rất to, to như mắt mèo, êm dịu, óng ánh, mắt thiếu niên to đến nỗi chỉ cần liếc sơ qua sẽ nhìn thấy mắt phải của thiếu niên là con ngươi màu đỏ, quỷ dị tiên minh(*).
*quỷ dị tiên minh: kiểu như quỷ lại như thần, nói chung là hiểu theo kiểu ma mị đi chứ Omi chưa gặp nên chưa biết =))*
Bên hông thiếu niên treo một cái hồ lô, tay cầm một cây sáo nhỏ, cách một chốc lại gõ vào lòng bàn tay của mình.
Người này chính là đệ tử nhỏ tuổi nhất của Dung Hề-Cẩm Quang.
"Ngươi nhận ra ta?" Cẩm Quang tựa hồ có hơi kinh ngạc, ở bên trên hắn thoáng biến mất, sau đó trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt hai người.
Tốc độ quá nhanh nên Bách Lý Dục không thể thấy hắn đã làm thế nào, chỉ cảm thấy nó giống như là một loại pháp thuật dịch chuyển tức thời. Bách Lý Dục giật mình, theo bản năng chắn trước ở mặt Dung Hề.
Dung Hề mất đi tu vi, có chút không theo kịp hành động của Cẩm Quang, nhưng y đã nhìn hắn lớn lên nên đối với việc hắn đột nhiên xuất hiện ở trước mặt mình cũng không bất ngờ gì.
Dung Hề trầm giọng đáp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-loai-phuong-phap-cuop-doat-bao-boi-cua-nam-chinh/1054205/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.