【 Lãnh ý sơ hiện 】
"Nương nương sáng nay thỉnh an Thái Hậu, không biết Thái Hậu đã khá hơn chưa?" Thục phi lo lắng hỏi Hoàng Hậu.
"Hm, Thái Hậu tinh thần không tồi, khí sắc tốt hơn rất nhiều, muội muội đừng quá lo lắng." Tiêu Quân Nhã ôn hòa cười.
Nhậm thục nghi: "Aiz, có Uyển quý phi hầu hạ, nói vậy Thái Hậu khoẻ lại cũng mau."
Tiêu Quân Nhã cười nhạt, "Uhm, có Uyển quý phi, cô cô và ngự y, Thái Hậu sẽ nhanh khoẻ lại."
Thục phi cười thầm: Người ngoài có thể nào tốt hơn cháu ruột? Nàng nhìn nhìn chúng phi tần - không được nhiều lắm - trong điện, tiếc hận thở dài:
"Quá nhiều chuyện xảy ra, điện nhìn vắng vẻ hơn."
Cũng không phải là nhiều chuyện xảy ra. Những gương mặt ngày xưa bất tri thiếu vài người. Vu lương nhân chết như đá chìm đáy biển, không để lại một gợn sóng. Tính tình cô ta như vậy, chết thì thôi, không ai đau buồn.
"Thục phi nói giỡn hoài hà, còn sớm mà, các tỷ muội còn chưa tới đủ." Phong tiệp dư mặc cung trang màu lam cười khanh khách đi tới, hướng Hoàng Hậu thi lễ, lại nói: "Vừa rồi ở trên đường gặp Liên thuận nghi... Chắc cũng sắp tới rồi." Nàng vào ngồi.
Đề cập Liên thuận nghi, người ở đây đều cười nhưng không nói. Bệ hạ tuy chưa nói vì sao giáng cấp Liên Khả Hân nhưng không ai không biết là bởi vì Đức phi. Mưu hại hoàng tự mà chỉ giáng cấp, dù đại đa số không phục nhưng xem như hả dạ. Nếu cô ta cứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571596/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.