"Uyển quý phi xưa nay tự phụ, lại có Thái hậu, bệ hạ sủng, xài nhiều cũng không ai nói gì. Đức phi lúc trước có thai giờ sảy thai, cũng không ai nói được gì. Bệ hạ sủng Liên Thị vậy mà cũng không thấy nàng thị sủng mà kiêu như thế." Trầm tần cười châm chọc. "Ngày hè dùng nhiều băng, Thục phi, Uyển quý phi dùng không ngừng nghỉ. Trái cây, tơ lụa, son cũng toàn thượng phẩm... Các nàng chỉ biết bản thân mình thư thả thôi. Thần thiếp cảm thấy này một Uyển một Thục thật là mỉa mai thay."
Dám ăn nói như thế ở trước mặt Hoàng hậu nếu không phải châm ngòi thì là có quan hệ tốt với Hoàng hậu. Trầm tần là loại thứ hai.
Tiêu Quân Nhã ngẩng đầu cười, nhìn xem Trầm tần cười mỉm, mắt xếch pha đủ phong tình hơi hơi chọn, quả là đẹp vô cùng. Năm xưa nàng được sủng cũng là chuyện thường. Nếu không có sự cố đó thì nàng hẳn đã là Phi.
"Lời này cũng chỉ có nàng nói, bản cung mới không cần phải suy nghĩ ý khác."
"Đó là bởi vì ngài để mắt thần thiếp." Trầm tần cười đáp.
Trầm tần dĩ vãng không phải không có kiêu căng, nhưng vì gặp sự cố cho nên con người càng nhã nhặn. Không hỏi cung sự, yên ổn sống qua ngày, cũng không tranh sủng... Nàng như vậy hơn phân nửa là tự mình hiểu mình, dù sao chuyện đó không là bí mật gì trong cung, nàng có thể chịu đựng được nhiều ánh mắt khác thường như thế mà sống, tâm tính tất nhiên người ngoài không so được. Người như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571586/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.