Vương Thanh làm ngay. Chỉ chốc lát, Trường Nhạc công chúa bị bệnh thế nào toàn cung đều biết. Ngay cả Thái hậu cũng bị kinh động, sai [*] qua xem.
Sau khi uống thuốc, Trường Nhạc được mẹ dỗ ngủ. Nghĩ tới tiếng khóc của con, tim Tiêu Quân Nhã vẫn còn đập nhanh.
Tô Hành nắm vai nàng, nhìn Trường Nhạc ngủ, nói:
- Nàng đừng lo; Trường Nhạc sẽ không có chuyện gì.
Nàng ảm đạm gật đầu:
- Con còn nhỏ như vậy... mà người ta... vẫn hạ thủ...
- Đừng khóc... mọi chuyện đều có trẫm!
Nàng không nói gì, chỉ dựa vào vai y. Y an ủi nàng. Và ánh mắt rất lạnh lùng.
Dám tính kế hoàng nhi của ta, tra ra, ta tuyệt không tha!
- Bệ hạ, ngài trở về đi, không cần ở lại. Nếu có kết quả, thần thiếp sẽ phái người thông báo.
Tô Hành ở đây không chừng tác dụng ngược. Uy nghi của vua khiến hung thủ không dám ra tay. Sự thật, nàng cũng không dám xác định hung thủ có xuất thủ lần hai hay không, nhưng Tô Hành ở đây chắc chắn sẽ làm hắn lùi bước. Ngự Thiện Phòng nhiều người, lộn xộn, cung nhân các cung tới lấy đồ ăn cũng nhiều, muốn tra cũng không phải dễ. Có người trà trộn vào dĩ nhiên cũng trà trộn ra. Lại còn không kinh động ai; thần không biết quỷ không hay. Nếu có tra xét... nói không chừng không tra ra được.
Tô Hành ngưng mi suy nghĩ, rồi gật đầu:
- Cũng được. Trẫm về trước.
Và y rời đi. Mặc dù nàng không cho y nhúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/mot-tram-kieu-chet-cua-gian-phi/2571467/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.